Trao đời con gái cho… kẻ tình phụ

Thường ngày Ngân luôn là một cô gái khôn ngoan, sắc sảo chốn tình trường…

Ngân sững sờ trước kết quả xét nghiệm Bác sĩ vừa trao cho cô. Thì ra, bấy lâu nay cô đã mang cốt nhục của kẻ lừa đảo tình ái mà không hề hay biết. Cô cứ nghĩ mình chỉ vì quá lo lắng mà chậm ngày của phụ nữ hay một căn bệnh tương tự nào đó mà thôi. Nào ngờ…

Biết kêu ai cứu giúp bây giờ. Thân gái “khôn ba năm, dại một giờ”. Thường ngày Ngân luôn là một cô gái khôn ngoan, sắc sảo chốn tình trường. Giờ đây chính tình trường lại hạ gục Ngân một cách đau đớn. Ngân tuyệt vọng nghĩ tới những ngày đã qua.

Ngày ấy, Tuấn Anh “trồng cây si” trước nhà Ngân hầu hết các buổi tối trong tuần. Ngân được các bạn trai trọng vọng bởi sắc đẹp hiếm có, khó tìm. Mái tóc dài chấm mắt cá chân óng ả, mềm mại. Làn da trắng ngần, mượt mà như da em bé. Đôi môi thắm đỏ ngọt ngào. Nhưng Ngân có đôi mắt buồn mà nhìn vào ai cũng bảo, Ngân có một số phận không suôn sẻ.

Không hiểu lời tiên đoán có đúng không, nhưng đã gần ba mươi mà Ngân vẫn chưa “đứng số”. Cái tuổi này ở nông thôn đã con bồng con bế, ở thành phố đã có đôi, có lứa cặp kè. Nhưng Ngân vẫn vò võ một mình đi về hôm sớm.

Ngân không dám nhận lời với ai, vì sợ người khác phật lòng. Chính vì sợ bị mất lòng nên Ngân nhận đi chơi với tất cả các bạn trai hâm mộ mình, mỗi người Ngân đi một buổi tối và luôn giữ chừng mực, trong giới hạn cho phép. Vì thế, có rất nhiều người hiểu nhầm Ngân là người thay người yêu như thay áo, nay anh này mai đã anh khác. Kỳ thực Ngân đã yêu bao giờ đâu. Tất cả chỉ là cái vỏ bọc làm vừa lòng mọi người mà thôi.

Người tinh ý và hiểu ra vấn đề là Tuấn Anh. Vốn là con nhà giàu, từng trải trong tình trường và luôn hiếu kỳ, thích chinh phục gái đẹp nên Tuấn Anh tỏ rõ kinh nghiệm trong việc tìm cách lại gần “bông hồng có gai”. Anh bí mật, ý tứ tìm hiểu những sở thích và cả “sở ghét” của người đẹp. Ranh mãnh hơn, Tuấn Anh còn biết đánh vào “sở ghét” đôi khi ăn điểm hơn đánh vào sở thích. Để người đẹp ghen ghét một chút có khi còn có tác dụng dài lâu hơn. Làm cách nào để tạo ấn tượng để đời cho các cô gái trẻ đẹp, kiêu kỳ mới mong chiếm trọn trái tim họ?

Muốn vậy, bên cạnh vẻ bề ngoài đẹp trai, gai góc, Tuấn Anh lộ rõ vẻ ga lăng của một công tử lắm tiền. Bên cạnh vẻ chững chạc là sự láu lỉnh mới lớn. Phụ nữ thích làm chủ bản thân và thích làm chủ cả người tình. Vì vậy, không khó khăn gì để lách vào trái tim người đẹp khi đã biết trái tim đó có bao nhiêu ngăn, đập bao nhiêu nhịp và thật sự lay động bởi điều gì. Trong lĩnh vực đó, Tuấn Anh có cả một cẩm nang nghiên cứu rành rẽ về phái đẹp, tuy nhiên vẫn có những chương Tuấn Anh chưa từng lật giở để tra cứu, tham khảo. Vậy đây là một cơ hội cho Tuấn Anh tiếp tục chinh phục trái tim một bóng hồng.

Đối với Ngân, Tuấn Anh không vội vã lăn xả vào nàng như những chàng trai khác. Bởi Tuấn Anh biết, làm như vậy Ngân sẽ mau chóng chán ngán với những chiêu cưng chiều, nịnh hót. Trước mặt Ngân, Tuấn Anh luôn tỏ ra là một đấng nam nhi thật sự, rồi nghĩ ra một màn diễn mà trong đó Tuấn Anh vừa là đạo diễn vừa sắm vai chính. Màn diễn đó đại loại theo kiểu “Anh hùng cứu mỹ nhân”.

Trao đời con gái cho... kẻ tình phụ, Bạn trẻ - Cuộc sống, kẻ tình phụ, đời con gái, đẹp trai, ga lăng, khôn ngoan, sắc sảo, chốn tình trường

Giờ đây chính tình trường lại hạ gục Ngân một cách đau đớn…

Một buổi tối Ngân đi chơi về muộn không may gặp một bọn cướp là những lâu la của Tuấn Anh đóng vai. Trong lúc “bọn cướp” xâu vào đánh phủ đầu người bạn trai Ngân mới quen chạy mất dép thì Tuấn Anh kịp thời xuất hiện, đã xua đuổi bọn cướp chạy thục mạng không có đường thoái lui. Ngân chưa kịp hoàn hồn để cảm tạ đấng nam nhi đánh cướp cứu giải thì Tuấn Anh đã biến mất tăm không để lại dấu vết, làm cho người đẹp suốt đêm đó tương tư, trằn trọc nỗi niềm mong nhớ đấng anh hùng.

Bước tiếp theo mà Tuấn Anh thực hiện là ngay sáng hôm sau mua một lẵng hoa hồng gồm 99 bông đỏ thắm để trước thềm cửa nhà nàng. Trong lẵng hoa đó, Tuấn Anh gài một tấm thiệp lịch sự: “Mãi mãi xin làm người ngưỡng mộ và tôn thờ em. Tuấn Anh”. Ôm chặt lẵng hoa hồng trong lòng, Ngân nở nụ cười mãn nguyện mơ về một ngày mai bên đấng nam nhi anh hùng.

Rửa mặt, đánh răng, ăn sáng xong, Ngân trang điểm nhẹ nhàng, xách cặp chuẩn bị tới trường. Vừa bước chân ra khỏi cổng nhà, một chiếc xe hơi đời mới đỗ xịch ngay trước mặt Ngân. Chưa hết ngạc nhiên, một chàng trai khôi ngô tuấn tú, miệng nở nụ cười thật tươi từ trên xe bước xuống: “Thật bất công với phái đẹp khi có một người đẹp phải đi bộ tới trường. Xin mời người đẹp lên xe để kẻ tôi tớ này nguyện phục vụ hết lòng như vị thần đèn trong câu chuyện cổ Alađanh”.

Một thoáng ngạc nhiên, nhưng cũng cảm nhận một vẻ thân quen nên Ngân vẫn bạo dạn bước lên ngồi bên tay lái người lạ mặt: “Tôi nhìn anh quen quen. Hình như tôi đã gặp anh ở đâu rồi thì phải?” “Mới hôm qua thôi, kẻ yếu hèn này đã có vinh dự được cứu giúp người đẹp ra khỏi bàn tay của bọn kẻ cướp”. Ngân à lên một tiếng như đã nhận ra người quen: “Và cả lẵng hoa sáng nay là của anh cho người đem tới”.

Người đàn ông vừa lái xe vừa nhếch mép cười điệu nghệ như tài tử xi nê: “Tuấn Anh này mạo phạm gửi tới người đẹp một món quà nhỏ. Không hiểu người đẹp có thích hoa hồng không?” Ngân nở nụ cười rạng rỡ, thầm nghĩ: “Đồ ngốc ạ, phụ nữ nào mà chẳng thích hoa hồng”.

Dường như chỉ chờ nụ cười rạng rỡ đó, Tuấn Anh chủ động mở màn: “Coi như xong màn chào hỏi. Kẻ tôi tớ này muốn đề đạt với người đẹp một nguyện vọng. Chiếc xe hơi này không thích con đường đi tới trường. Vậy thì hôm nay Tuấn Anh và người đẹp cùng đi tới một nơi khác nhé”. Ngân im lặng không trả lời. “Im lặng là một sự đồng ý, phải không người đẹp.”

Tuấn Anh cho xe rẽ sang một con đường khác. Con đường trải đầy hoa hồng đưa hai người tới một biệt thự sang trọng. Ở đó có tiếng nhạc dìu dịu, có ánh nến bập bùng, có ly rượu vang đã được rót sẵn cho một bàn tiệc thịnh soạn. Tuấn Anh hiện ra như một vị thần đèn trong câu chuyện cổ Alađanh, sẵn sàng phục vụ mọi yêu cầu của người đẹp. Còn Ngân cứ đắm chìm, đắm chìm trong không gian sang trọng của bữa tiệc chỉ dành riêng cho hai người.

Giờ thì mọi sự đã rõ như ban ngày. Ngân đang mang trong mình cốt nhục của kẻ bội bạc. Sau bữa tiệc linh đình lãng mạn ấy, hắn đã bỏ mặc mẹ con cô để chạy theo những bóng hồng xinh đẹp khác. Không một chút ngượng ngùng, không một chút che đậy hành vi đểu cáng, Tuấn Anh hiện nguyên hình là một kẻ phụ tình.


Mời các bạn thưởng thức bài hát tình phụ, để thấy day dứt như thế nào khi tình phụ !!!






Nhạc sĩ Đỗ Lễ



Ai từng yêu nhạc mà không âm thầm nghĩ đến Đỗ Lễ, cái lặng lẽ âm thầm ấy… là sự đau thương trog tình khúc reo hờn trầm buồn đi thẳng vào cuộc đời. Từ muôn trùng, mỗi lần nghe tiếng nhạc trổi vang là mỗi lần cảm thấy lòng bùi ngùi se sắt lại, tình bâng khuâng với giòng nước, hồn lơ lửng theo mây gió. Trong những phút tuyệt vời ấy, người ta lại thầm nghĩ tới người nghệ sĩ đã soạn thành những tình khúc dang dở của tình yêu, hình dung đến cái đẹp hào hoa tao nhã của con người nhiều lãng mạn và mộng mơ, để lòng thổn thức với thế nhân.


Những hình ảnh đẹp rực rỡ huy hoàng của chàng nhạc sĩ Đỗ Lễ là người mang đầy những thơ mộng dày đặc những đau thương và sầu khổ đã phủ kín đời anh. Đỗ Lễ ra đời năm 41 tại Hà nội, Trời đã phú cho Đỗ Lễ từ thuở nhỏ, năm 14 tuổi đã sáng tác, đến năm 18 tuổi nổi tiếng nhạc phẩm đầu tiên Tan vỡ & Sang ngang, tiếng nhạc trở nên réo rắt và tâm hồn trở nên tha thiết trong mối tình đầu dang dở ấy… Những tiếng nhạc buồn như mời mọc, van xin và sự sầu khổ man mác tạo thành những ca khúc tuyệt vời là tiếng lòng thổn thức của Đỗ Lễ.

Nếu biết rằng yêu là đau khổ thì… ta vẫn yêu.
Nếu biết rằng hát giữa sa mạc thì… ta vẫn hát.
Ôi ! những thương mà ta đã xa…

Tên thật của ông là Đỗ Hữu Lễ, sinh ngày 12-10-1941 tại Hà Nội. Học tiểu học trường Hàng Vôi, trung học Chu Văn An (1952), Cao Đẳng Mỹ Thuật Sài Gòn (1953), Cao Đẳng Mỹ Thuật Gia Định (1954), Đại Học Khoa Học Sài Gòn (1959), Đại Học Luật Khoa Sài Gòn (1963). Tự học nhạc năm 1951 và bắt đầu sáng tác từ năm 1956 khi vừa tròn 15 tuổi. Tuyệt vọng vì yêu một ca sĩ (Lệ Thanh) nhưng không được đáp lại và khi nàng lên xe hoa thì ông sáng tác bài Sang Ngang rất nổi tiếng sau này và đã làm cho biết bao nữ sinh rơi nưóc mắt.

“Thôi nín đi em
Lệ đẫm vai rồi
Buồn thương nhớ ai

Mai bước sang ngang
Lòng thêm nát tan
Tình đã dở dang

Thôi khóc làm gì
Đã lỡ duyên thề
Thương nhau làm chi

Nỗi buồn ai hay
Khi mình chia tay
Xa cách nhau rồi …”

Lúc đó có nữ ca sĩ (Y. X ) đã trình bày lần đầu tiên bài hát này ở các phòng trà và sau đó đã trở thành bà Đỗ Lễ. Tuy nhiên cuộc tình của họ chỉ kéo dài được 6 năm và tan vỡ sau khi họ có với nhau ba mặt con. (Sau này người vợ của nhạc sĩ đã ôm cầm sang thuyền khác và đã định cư ở Mỹ).

Trước đó nhạc sĩ Đỗ Lễ có phụ trách một chương trình ca nhạc trên đài Truyền Hình ở Sài Gòn hàng tuần mang tên là “Thời Trang Nhạc Tuyển”. Chương trình này quy tụ các ca sĩ như Hoàng Oanh, Khánh Ly, Thanh Lan, Phương Hồng Hạnh, Ngọc Minh, Thanh Tuyền, Giao Linh, Hương Lan, Caroll Kim, Hoài Xuân, Xuân Đào, tam ca Sao Băng, 3 Con Mèo, 3 Trái Táo …Đặc biệt là chính Đỗ Lễ lại là người hoạ sĩ vẽ trang trí cho sân khấu những show truyền hình của ông, nên ông được nhiều người gọi là họa sĩ “Sang Ngang” như tên một bài hát của ông.

Sau khi chia tay với người vợ đầu, thời gian cô đơn này nhạc sĩ Đỗ Lễ quá đau thương, nên ông đã sáng tác nhiều bản nhạc nghe rất não lòng như Tình Phụ. Chính bản nhạc này đã được hãng phim của Thẩm Thúy Hằng chọn làm nhạc chủ đề cho phim “Nàng” với tiếng hát của Carol Kim. Trong chương trình Asia 55, bài hát này đã được Nguyên Khang và Y Phương trình bày rất điêu luyện qua từng lời ca than oán và nét mặt ưu sầu của họ đã đã diễn tả rất chính xác tâm trạng đau buồn của nhạc sĩ và hàng triệu người khác có cùng chung một tâm sự suốt mấy chục năm qua.
Sau năm 1975, nhạc sĩ Đỗ Lễ sinh sống bằng cách mở lớp dạy nhạc tại Sài Gòn. Đến năm 1994 nhạc sĩ Đỗ Lễ được thân nhân bão lãnh qua Mỹ định cư tại thành phố Philadelphia, tiểu bang Pennsylvania. Nhưng đời sống nơi xứ lạ này không làm ông yên tâm hay thoải mái như bao nhiêu người khác, mà ông lại một mình quay về chốn cũ, với nhiều kỷ niệm xưa để tự kết liễu đời mình ở đó trong cô đơn, thất vọng não nề như những lời tiên tri trong các bài hát của ông ?
Dáng Lan

Anh thương làn tóc xõa
anh thương dáng Lan gầy
môi em mọng thương nhớ
tay gom nắng mai đầy
tình người ai chờ trông
ai mỏi mong khi tình đi
lệ vương trên nét mi

Ai đem sầu tê tái
cho Lan khóc đêm dài
Lan mang tình thu chết
đem chôn đáy tâm hồn
lạnh lùng như mùa Đông
Lan chờ trông như mùa Thu
lá khô rơi buồn tênh

Trông mắt Lan buồn
từng đêm dài nhớ
trông dáng Lan sầu
để ta khóc nhau
như tiếng kinh cầu
suốt kiếp ta chờ nhau

Đêm thu nào thao thức
Lan buồn tiếng thở dài
tay Lan gầy năm ngón
tay Lan héo khô mòn
lạnh đầy môi mặn môi
mưa nặng rơi đem tình ta
chết theo người tình xa

Lạnh đầy môi mặn môi
mưa nặng rơi đem tình ta
chết theo người tình xa.

Giận Hờn

Em giận anh
Em không nói một lời
Em quay mặt tủi hờn cho lệ sầu rơi
Em giận anh
Em khóc một mùa thu
Cho hoa kia lìa cành, cho sỏi đá rong rêu

Khi giận nhau
Ôm nỗi buồn vô biên
Bao nỗi buồn không tên cho xót xa lòng nhau
Em giận anh
Khi lỗi hẹn chiều nay
Nước mắt tràn không hay, ngỡ tình đổi thay

Khi em buồn, trời cũng quạnh hiu
Khi em sầu, mây cũng cô liêu
Khi em buồn, anh thấy đớn đau
Khi em hờn, mây ít mưa giăng mau

Khi giận anh
Cho anh nói một lời
Xin em đừng tủi hờn cho lệ sầu tuôn
Khi giận anh
Đừng khóc nữa người yêu !
Anh xin em thật nhiều bớt sầu lúc xa nhau !

Khi giận nhau
Anh sẽ buồn đêm nay
Cho nỗi lòng chua cay
Xin thâú cho lòng nhau
Khi giận anh
Cho gió đổi mùa sang
Với nỗi buồn mênh mang
Cho mắt sầu thênh thang

Huế Dịu Dàng

Huế ơi, anh thương làn tóc em dài
Huế ơi, anh yêu màu tím hoa cài,
Dáng em dễ thương cho anh mộng mơ …Hey …
Mắt em mơ màng, anh yêu nồng nàn
Tan trường anh chờ đứng đón em về …. lòng anh ngây ngất

Hỡi em, anh thương từ lúc mới hẹn
Nắng tung em nghiêng ngành nón e thẹn
Dễ thương, môi em như hoa đào tươi thắm
Ngất ngây bên em yêu nhau một đời
Những ngày có em đôi tay ngọc ngà …chiều nay có nhau
Áo trắng thiết tha bên cầu Tràng Tiền
Nắng che suối tóc quê em một miền
Sông Hương Núi Ngự ngơ ngẩn nhìn em
Đẹp quá đi thôi, em xinh má lún đồng tiền
Hồi chuông Thiên Mụ, lòng anh bồi hồi ….

Huế ơi, anh thăm về thôn Vỹ Dạ
Huế ơi, đưa em chiều nắng vàng hạ
Nhớ em nhớ anh cho bao kỷ niệm êm
Tóc em vương trên môi anh nhẹ hồn
Mắt em vấn vương đưa anh vào mộng để anh nhớ thương

Lời Người Yêu

Một vạt nắng rơi trên con đường vui
Một hạt máu tươi trong tim đầy vơi
Một lời kinh buồn, một vùng tâm hồn
Bước chân diệu vợi, nhớ thương vơi

Một làn nước trong bay lên từng không
Một đụn cát hồng trôi theo dòng sông
Một ngọn gió đồng, nhạc chùng xuống lòng
Tan vào mịt mùng

Chân hoang trong chiều nắng
Chân đi lòng như rã rời
Thời gian hoang vu, lòng thêm hoang vu, buồn như thiên thu
Sương rơi giọt vắn dài, tương tư nào mấy người
Chiều nay, chiều nay như vắng ai, như bước say

Nghe gió thu lên thở dài,
Nhạc khúc tình chiều mang mang niềm yêu
Ngọn lá chợt vèo, tâm tư buồn hiu
Một phút bọt bèo, trăm năm còn theo
Thăng hoa tình yêu, cô liêu
Mộng Mơ

Nhìn thấy trong mơ tình quá ngây thơ làm anh thẫn thờ
Nhìn mắt nai tơ nhìn dáng tiên mơ làm sao hững hờ
Thuở đó yêu nhau chẳng có thương đau lòng anh thương nhớ
Vẫn mong chờ dẫu cho tình ta tan vỡ tan đi trong thời gian
lá không mang màu tang vẫn mang tình nồng nàn

Nắng vừa lên dịu êm trong chiều lên
Tình còn đẹp hơn giấc mơ
Những nụ hôn bao trìu mến trong lời êm
Tình đậm đà hơn hoa bướm
Má hồng tươi trong nụ cười theo một đời
Tưởng để yêu nhau mãi mãi

Lá là la lá là la lá là la
Lá là la lá là la lá là la
Là la…

Nhìn ánh trăng mơ lòng thấy bơ vơ vì xa vắng người
Nhìn lá thu rơi tưởng bước chân em giờ xa khuất rồi
Nhìn má thơ ngây làn tóc óng mây đượm màu thương nhớ
Vẫn mong chờ dẫu cho tình ta tan vỡ
Tan theo tình mộng mơ
Xóa đi trong tình sâu dáng thơ ngây ban đầu
Nụ Hôn Đầu

Nhịp 4/4 Chậm, buồn Điệu Slow Hợp âm Đô trưởng

1.
Tiếng . . . nói trong như pha . . . lê anh nghe lòng . . . rộn rã
Mắt . . . biếc long lanh xanh . . . như mây trôi sao . . . đẹp thế
Những . . . lúc đôi ta bên . . . nhau anh em một . . . tình yêu
Cho nụ hôn đó . . . em nhẹ trao đó

2.
Ánh . . . nắng ban mai vương . . . trên đôi mi thơ . . . mộng quá
Gió . . . khẽ hôn . . . lên đôi . . . môi em . . . xinh nghe . . . vội vã
Với . . . dáng thiết . . . tha như . . . hoa dễ . . . thương ai . . . bằng em
Ai bằng em đó . . . anh chỉ yêu em

Điệp khúc
Nhưng . . . bỗng dưng em giận hờn . . . quay đi
Cho . . . nước mắt rơi lệ tràn . . . trên mi
Em . . . còn nhớ . . . không em
Anh . . . thấy cô đơn một đời . . . em ơi
Ôi ! . . . đau buồn
Em . . . nỡ quên câu nguyện thề . . . hôm xưa

Cho . . . nước mắt rơi rơi buồn . . . trong mưa
Em . . . còn nhớ . . . không em
Khi . . . vắng em anh một mình . . . cô đơn
Bỗng nhớ em . . .

3.
Nuối . . . tiếc cho nhau khôn . . . nguôi trong tim câu . . . hẹn ước
Muốn . . . nói nhưng thôi khi . . . em cho anh một . . . niềm đau
Có lúc thương em . . . anh mơ bên nhau . . . trời yêu
Em giận anh đó . . . em hờn anh đó

4.
Hãy . . . xóa tan đi trong . . . tim đau thương kỷ . . . niệm êm
Nước . . . mắt thôi rơi trên . . . mi môi em lại . . . hồng thêm
Nếu . . . biết cho nhau chua . . . cay xin em đừng . . . giận nữa
Cho mình xin lỗi . . . em chịu không em

Hát trở lại điệp khúc, phần 3, 4 rồi kết .

Này em còn nhớ . . . không em . . . nụ hôn hôm đó
Dù em còn nhớ . . . hay quên
Tình yêu còn đây

Mà em còn nhớ . . . hôm xưa . . . cầm tay anh nói
Mình yêu nhau mãi . . . nghe anh
Tình không nhạt phai

Oan Trái

Sáng tác năm 1970

Nhịp 4/4 Điệu Slow Hợp âm Rê thứ

1.
Quen biết nhau một lần
Đã nhớ nhau một lần
Trên nét môi bờ mi
Cho nhau cho thật nhiều
Yêu nhau yêu thật nhiều
Rồi nhớ nhau muôn đời

Là mang bao đắm say
Tình yêu bỗng bẽ bàng
Khi duyên tình dở dang
Em khóc cho phận mình
Đời sao lắm trái ngang
Để tình yêu lỡ làng

Điệp khúc
Thôi nay vỡ tan rồi
Còn đâu nữa mà chờ
Xin em hãy cúi mặt
Còn gì đâu nhớ nhau

Hãy quên đi chuyện mình
Cố quên đi tình đầu
Ráng quên đi vơi sầu
Cuộc tình đã nát tan

Thôi nay đã thôi rồi
Còn đâu bóng một người
Xin ghi câu chuyện buồn
Một lần mang xót xa

Xiết tay nhau một lần
Khóc cho nhau một lần
Lúc chia tay tạ từ
Chuyện mình đã dở dang

2.
Ôi ! trước khi tạ từ
Trong cánh tay gục đầu
Em khóc ân tình cũ
Yêu nhau yêu muộn màng
Cho nhau cho lỡ làng
Để nhớ nhau vô vàn

Càng yêu càng đớn đau
Dù cho biết phũ phàng
Sẽ mang nhiều hận sâu
Em cúi xin tủi hờn
Đời sao lắm đắng cay
Để tình yêu khuất dần

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của “Thời Trang Nhạc Tuyển”, K.D. số 3286/BTT/PHNT ngày 6/8/1970, tác giả giữ bản quyền.

Sang Ngang

Sáng tác trong thập niên 60

Nhịp 3/4 Thổn thức, kể lể Điệu Boston Hợp âm La thứ

LỜI 1
1. Thôi nín đi em!
Lệ đẫm vai rồi
Buồn thương nhớ ơi!
Anh hỡi đôi mình
Mộng nay đã tan
Tình đã dở dang

Em khóc những chiều
Anh xót xa nhiều
Thương cho tình yêu
Nỗi buồn chua cay
Khi lòng đổi thay
Thôi hết sum vầy

Điệp khúc:
Nếu biết rằng . . . tình là giây oan
Nếu biết rằng . . . hợp rồi sẽ tan
Nếu biết rằng . . . yêu là đau khổ
Thà dương gian . . . đừng có chúng mình

2. Lau mắt đi em
Gần hết đêm rồi
Buồn thêm nữa sao
Mai bước sang ngang
Lòng thêm nát tan
Tình đã dở dang

Thôi khóc làm gì
Đã lỡ duyên thề
Thương nhau làm chi?
Nỗi buồn ai hay
Khi mình chia tay
Xa cách nhau rồi

LỜI 2
1. Năm tháng trôi qua!
Nay bỗng nhớ lại
Chuyện tình đắng cay
Anh nuốt thương đau
Nhìn tình dở dang
Lòng thêm khóc than

Ôi xót xa nhiều
Lệ bỗng tuôn trào
Thương cho tình côi
Trách thầm người yêu
Nỡ phụ tình tôi
Không nói nên lời

Điệp khúc:
Nếu biết rằng . . . cuộc đời ngang trái
Nếu biết rằng . . . tình này chóng phai
Cho chúng mình . . . mang nhiều đau khổ
Thì yêu đương . . . đành cố chôn vùi

2. Thôi nhé em ơi
Tình đã lỡ rồi
Buồn cũng thế thôi
Anh nén chua cay
Nhìn em khóc than
Tình duyên bẽ bàng

Thôi nhắc làm gì
Cho xót xa nhiều
Bao nhiêu hận căm
Mối tình ngày xưa
Xóa dần trong mơ
Chôn xuống tuyền đài

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của nhà xuất bản Minh Phát”, G . P . số 5360 BTT/NHK/PHNT ngày 16/12/1969.
Tan Vỡ

Tan vỡ rồi xin hỏi một lời
một lời thôi dù đắng như vôi
Anh cúi mặt chua chát trên môi
Em cúi mặt khi đã khóc khôn nguôi
Lời nói ngây ngô khi mối tình tan vỡ
Tình sẽ ra đi khi hết cơn mộng mơ

Anh nói rằng ân tình thuở nào
Mình đành quên ngày tháng bay cao
Cơn lốc chùng đang xoáy tâm cang
Như đốm lửa đốt cháy tim hoang
Lời nói trong tim như réo gọi tình cũ
Lời nói không may như lá rụng chiều thu

Tình đã chết nuôi lấy muộn phiền
còn trái tim nay đã tật nguyền
Hồn lún sâu mang những lời nguyền
để giết đi lời nói khô khan
Còn cánh tay lua nắng nhạc vàng
Dù nói chi cũng đã muộn màng ~

Nước mắt đầy loang cả một chiều
Vực tình yêu còn chứa thương đau
Tiếng khóc buồn như tiếng kinh đêm
Nghe nứt rạn trong giấc mơ êm
Từng bước chân hoang trong những ngày sắp tới
Lời nói miên man xa cách nhau trùng khơi

Tình Buồn

Đường em đi …
Đường xa vắng buồn
Đôi mắt nhìn nhau
Không nói một câu
Chiều nay lá rơi
Buồn xa vời vợi
Sầu đến chơi vơi!

Khi tay trong tay run rẩy
Xót xa vơi đầy
Lòng bỗng dâng sầu
Ngập trong gió mưa
Mùa thu tiễn đưa
Hồn mãi bơ vơ …

Yêu anh, để tình ngang trái
Ray rứt mãi không thôi
Lệ sầu vương trên môi
Tâm hồn hoang vắng lạnh
Nhìn nhau trong giây lát
Rồi thẫn thờ tê tái
Ảo ảnh trôi trôi mau!

Còn đâu nữa …
Đường xa vắng buồn
Trong giấc mộng về
Chỉ có mình em!
Nhìn anh thoáng buồn
Lòng thấy đơn côi
Sầu mãi trên môi …

Yêu anh, yêu trong dang dở
Nhưng không ơ thờ!
Mà ai gieo sầu ?
Tình bao đắm say,
Lòng không đổi thay
Mà vẫn chua cay …
Tỉnh Giấc Mơ Hoa

Từng lá thu từng cánh rơi buồn thoáng chơi vơi
Gọi gió thu vào mắt em thoáng nghe dịu êm
Từng cơn buồn vì nhớ nhau ôi tim mình sầu
Tình vẫn si mê lòng tái tê chợt nghe hoang vắng
Từng đêm về ngoài bước chân sầu bám lê thê
Đầy cánh tay lùa nắng mai mắt nhung mờ phai
Nhịp tim dồn hỏi tên người vẫn xa vời vợi
Chỉ có riêng anh đời vắng tanh buồn như nghĩa trang
Những tiếng nói êm đềm thì nay đã khuất ghi trong màn đêm
Với suối tóc nhung dài giờ đây bạc trắng như mang màu tang
Với ánh mắt đậm đà còn đâu trìu mến môi đã nhạt phai
Những chiếc lá thu tàn nặng mang sầu khúc như người tình than
Những tiếng khóc đêm dài tình ta tan vỡ mang theo mộng mơ
Thấy trống vắng tâm hồn làn môi héo hon tình đã chia xa
Để lại trên má ….
Hình bóng em dần khuất xa tỉnh giấc mơ hoa
Từng lá rơi từng bước chân dáng yêu ngày xưa
Tình chớm yêu vừa chớm môi nay đã xa rồi lệ
Dù có thương nhau lệ vẫn rơi hẹn đến mai sau

Tình Phụ

Nhịp 3/4 Chậm buồn Điệu Boston Hợp âm Rê thứ

Chuyện tình mười mấy năm qua nay bỗng xót xa những khi sầu dâng.
Còn đâu ngày quen biết nhau đã yêu em rồi, yêu cả cuộc đời.

Khi em đã phụ lòng anh, nỡ phụ lòng anh,
đau thương để lại xót xa vô vàn.
Chỉ là bội ước những lời hẹn thề mà lòng tái tê.

Điệp khúc

Thôi nhé em còn hận tình này,
Bao nhiêu đắng cay, hãy cố quên đi
Đem chôn vùi vào ngày thật buồn
cho anh cô đơn mãi mãi mà thôi.

Thôi nhé em! người nào phụ tình!
Lòng buồn một mình, ray rứt không thôi
Khi phụ lòng, thì ngờ tình người
Mang theo thương đau khi giã từ nhau!

2.
Chuyện mình tàn với năm qua mang thêm xót xa mỗi khi lệ rơi.
Sầu dâng ngày tháng đớn đau trách ai phụ mình, trách ai bạc tình.
Cho em vẫn phụ lòng anh, vẫn phụ lòng anh
Cho anh vạn sầu đắng cay tình đầu.
Còn lại màu trắng xóa mờ cuộc tình đời còn dở dang.

Thôi nhé em còn hận tình này,
Bao nhiêu đắng cay, hãy cố quên đi
Đem chôn vùi vào ngày thật buồn cho anh cô đơn mãi mà thôi.

Thôi nhé em! người nào phụ tình!
Lòng buồn một mình, ray rứt khi phụ lòng
Thì ngờ tình người mang theo thương đau khi giã từ nhau!

Tài liệu tham khảo: Ấn phẩm của chính tác giả (tự xuất bản), in lại tại Hoa Kỳ trong “Nhạc Vàng Việt Nam”, tuyển tập 2, trang 58-59.
Tuổi Mây Hồng (*)

Anh đưa em vào cuộc .. tình hồng
Anh đưa em vào cuộc .. tình hồng
Môi em chớm nở, cho môi em đỏ.. như chùm nho tươi
Tóc em mượt mà, tay em ngọc ngà
Chân em nhẹ nhàng, mắt em nai vàng

Anh đưa em vào, anh đưa em vào
Tuyệt Tình

Chuyện tình nhuộm lắm thương đau
Tủi hờn mang đến cho nhau
Vì yêu khổ đau đã nhiều
Em khóc những chiều
mùa thu hờn giỗi.

Ước mơ chuyện tình đắm say,
thì nhiều đắng cay
Tình đời phũ phàng
Thôi đành, gạt lệ cúi đầu
Nhìn theo lần cuối bóng người mình yêu.

Khi đã xa nhau rồi, lệ đẫm trên đôi môi.
Thầm trách ai phụ mình vì tình bạc bẽo.
Nay anh đem chôn vùi, chuyện tình đã dang dở
Dù có đem mộng về người cũng tuyệt tình…

Ngày đi em nuốt chua cay,
nhìn anh xa cách đôi tay
Tình yêu này sao xót nhiều!
Em khóc những chiều
mùa thu lạc lõng.

Cố quên chuyện sầu nát tan
để lòng khóc nhau
Cuộc tình bẽ bàng!
Cúi đầu, hận tình suốt đời
Còn đâu mà nhớ bóng người tình xưa.

Comments

Popular posts from this blog

Nhiều nước Eurozone tuyên bố "thắt lưng buộc bụng"

Giá hạt tiêu thế giới tăng mạnh

Chế tác Pagarank (pagerank sculpting) thủ thuật xây dựng liên kết